thơ queer tặng người queer

không bao giờ quên sự dịu dàng của em. sự dịu dàng đó đã làm tôi bật khóc. nó len vào lòng tôi như vàng nấu chảy và hàn lại khu không người trong tim tôi. dù tôi đã bỏ quên bản thân mình nhưng điều em làm như đã

về một câu hỏi “cậu muốn được gọi là gì?”

Previous
Previous

“Dear TV”

Next
Next

Chúng ta là tương lai (nháp)