Tấm gương mùa thu

Nguyễn Vũ Hiệp

• Tiểu dẫn: Renga (liên ca) là một thể thơ truyền thống của Nhật Bản, trong đó các câu thơ 3 dòng xen kẽ các câu thơ 2 dòng. Mỗi câu thơ mô tả một khung cảnh hoặc nhân vật riêng biệt, nhưng câu sau phải kế thừa dư vị của câu trước, và cả bài thơ phải mang một không khí chung. Các renga cổ điển thường dài 100 hoặc 36 câu, và do một hoặc nhiều tác giả cùng làm. Câu mở đầu phải khái quát chủ đề của toàn bài, và phải có cảnh hoa anh đào trong câu áp chót. Từ thời Basho, câu mở đầu của renga bắt đầu được xem là bài thơ độc lập, từ đó hình thành thơ haiku.

Phía dưới là một liên ca 36 câu mà tôi viết cho prompt ‘Những người giữ xác chết’ của Tiếng-Thét. Nó mô tả một thế giới hoài niệm, nơi con người và sự vật là những bể chứa ký ức tác động qua lại lẫn nhau. Là những mặt hồ cùng soi bóng một bầu trời mưa, liệu họ có in được hình dáng chính xác của bầu trời vốn dĩ thông thủy với mình, liên tục tái định hình cùng mình?

Cuối bài có bổ sung hai chú thích ngắn, xoay quanh một số thực hành tín ngưỡng mà bài thơ đề cập.


1

Tấm gương nhăn

trời soi bóng

hồ mưa thu.

 

2

Mỏi dấu chân chim

đậu lệ niên thiếu.

 

3

Tóc xanh tóc bạc

khoả chung sớm muộn

một trận gió vàng.

 

4

Con chấy cổ am

nấp trong kinh Phật.

 

5

Dứt chuông đại hồng

phủi tàn tro kiếm

xá lị sư ông.

 

6

Người Do Thái buồn

mãi treo chữ thập.

 

7

Quả phụ nước mắt

đong những giận hờn

không ghi điếu văn.

 

8

Xấp tiền hoá vàng

bé con giấu mẹ.

 

9

Xoè quạt mắng chồng

và nhận tiền kiếp

khi lên giá đồng.

 

10

Ngồi thềm pháo xuân

mở tin nhắn cũ.

 

11

Mang nắm xương tàn

tìm nhà tử sĩ

cửa khuất cỏ hoang.

 

12

Đỏ đất khăn quàng

ném hôm tốt nghiệp.

 

13

Nàng cosplayer

vẫn mang cung kiếm

thuở chưa bao giờ.

 

14

Hẹp đời diễn viên

chiều mưa đóng máy.

 

15

Cuối ngõ chập chùng

cột lim vách kính

tam đại sống chung.

 

16

Mười thế kỷ rêu

một bia đá đổ.

 

17

Lật áng cổ thư

hay tranh tố nữ

hoài kiếm người quen.

 

18

Viết gửi những ai

mùa sau hé nụ.

 

19

Bỏ người chết nằm

áng mây dữ liệu

lang thang ngàn năm.

 

20

Dệt tấm duyên trời

một thoi thuật toán.

 

21

Giọt nắng bung mầm

dội trên thớ gỗ

vệt sóng đồng tâm.

 

22

Kiến cánh rụng gieo

hạt hương cố thổ.

 

23

Hoài viết tên mình

ngàn lòng trai nối

giun sử ký sinh.

 

24

Đứa bé nhập cư

đổi ông quốc tổ.

 

25

Cuối con phố lạ

mở bản đồ cũ

vào nếp nhà quen.

 

26

Vẫn ở với người

trong đôi bức ảnh.

 

27

Lấm tấm mộc hoa

nhành xuân nay thấm

hương nhành năm qua.

 

28

Phủ trắng con trăng

bằng thơ mấy kỷ.

 

29

Ruổi bóng non Tây

bắt dải nắng lịm

ép sổ thơ đầy.

 

30

Đất trở mình trong

lời ru nhớ lại.

 

31

Vịn trăng thượng tuần

ông già đi dạo

một chuyến thanh xuân.

 

32

Con khỉ nhớ rừng

bonsai cúi tỉa.

 

33

Ra trường xuất môn

cất thanh kiếm gỗ

bụi phủ hoang hồn.

 

34

Đền thờ võ gia

cờ thay mấy bận.

 

35

Muốn về làm quả

cành khô xuân đáo

trổ mùa đào hoa.

 

36

Luân hồi xứ thơ

tử cung ký hiệu.


Chú thích:

(con số dưới đây là số thứ tự câu thơ)

 

[9] Hai mẩu chuyện mà tôi nghe được từ những người hầu đồng. Trong chuyện thứ nhất, khi một cặp vợ chồng đi hầu đồng, một vị thần đã nhập vào cô vợ để quở mắng người chồng thường bạo hành cô ta, lúc đó ngồi ngay cạnh. Trong mẩu chuyện thứ hai (vốn khá quen thuộc), một phụ nữ nhập đồng tự xưng là có xuất thân cao quý trong các kiếp trước, khi thì là công chúa, khi khác là tiên nữ trên thiên cung.

[10] Trong tư tưởng Thần Đạo, mỗi linh hồn có bốn phần hoặc bốn cách hiện diện – là hoang hồn, hòa hồn, hạnh hồn và cơ hồn. Trong đó, hoang hồn (aramitama) được xem là phương diện hoang dã, nổi loạn của linh hồn đó.

Previous
Previous

Một mặt trời